Lấy Thân Trả Nợ
Ba năm yêu thầm Chu Gia Thuật, bỗng nhiên hắn tuyên bố kết hôn.
Cô dâu không phải là tôi.
Có người cảm thấy bất bình thay tôi, Chu Gia Thuật cười đến lãnh đạm: "Nếu anh đau lòng, không bằng cưới một người nghèo như cô ta đi?"
Sau đó, ông nội bệnh nặng, công ty gặp nguy hiểm, tôi đang mang thai bị ép công bố tin kế thừa gia nghiệp.
"Xin hỏi cô Hứa, đứa bé là của Chu tổng sao?"
Tôi nhìn phóng viên, cười khéo léo: "Đứa nhỏ không liên quan gì đến Chu tổng cả."
Nghe nói ngày đó Chu Gia Thuật nhìn tôi với cái bụng hơi nhô lên trên ti vi, tức giận đến mức đập vỡ đồ đạc trong phòng.
Về sau nữa, có người chụp được người đàn ông khiêm tốn, thần bí nhất giới nhà giàu Bắc Kinh kia, ở trên đường thấp giọng dỗ một cô gái.
"Nhan Nhan, đứa nhỏ cũng sắp một tuổi, sắp gọi ba được rồi, em còn không cho anh một danh phận sao?"