“Thời ca! Anh đây là … ” Hạ Vân Khởi giơ ngón tay cái về phía cô — người luôn có mặt trên các diễn đàn tin tức của trường, luôn ở tuyến đầu của những quả dưa chất lượng.
“Im đi, cảm ơn.” Người trong cuộc không muốn nghe bất kỳ đánh giá nào về chuyện này.
Thật là sau cơn mưa trời lại bão. Sự kiện lần trước còn kịp lắng xuống, giờ lại tới vụ này ập đến. Cô có thể tưởng tượng được, bây giờ mọi người sẽ nói thế nào về cô luôn rồi. Cậu bạn trai tinh tế lại bị một ban nam khác tỏ tình.
“Bộ anh không thích con trai hả?” Sau khi tiễn Hạ Vân Khởi đi, một người không ngờ đến đã ngồi xuống bên cạnh cô, là Lâu Nghiễn Chu.
Nghe anh hỏi xong, cô mím môi, không biết phải trả lời thế nào. Là một cô gái, cô tất nhiên thích con trai rồi, nhưng khổ nổi bây giờ cô lại đang trong thân xác con trai. Nếu thừa nhận mình thích con trai thì người ngoài sẽ nghĩ cô đồng tính luyến ái, nhưng nếu nói mình không thích con trai cũng không đúng. Dù gì thì cô vẫn là con gái, làm sao không thích con trai đực?
“Không phải, chỉ là…”
Cô đang suy nghĩ xem nên sắp xếp lại ngôn từ như thế nào cho hợp lý thì Lâu Nghiễn Chu ở bên cạnh lại thở phảo nhẹ nhõm. Như trút được gánh nặng, anh ta mỉm cười nhìn cô.
Chuông cảnh báo trong đầu cô vang lên dữ dội. Cô lập tức cảm thấy không ổn.
“Vậy là tôi cũng có cơ hội phải không?”
Lâu Nghiễn Chu nghiêm túc nhìn cô. Cô đột nhiên c.h.ế.t trân, cổ họng không thốt nên lời.
Không phải chứ, đại ca, sao anh cũng lại góp vui thế này!!!
“Tiêu Lan Thời, mong anh hãy nghiêm túc cân nhắc. Giữa tôi và Bùi Hạc Xuyên, ai phù hợp với anh hơn.”
Lâu Nghiễn Chu mỉm cười xoa đầu cô, nhưng tai anh ta lại đỏ ửng. Nếu đã thuần khiết như vậy, sao lại có suy nghĩ nguy hiểm như thế!
Cô chỉ còn biết đứng đó há hốc mồm.
Không phải cô nhận vai nam chính sao? Tương lại mọi người sẽ vì nữ chính mà đấu đá lẫn nhau. Sao giờ lại thành tình địch biến thành người yêu rồi, hai người định đặt nữ chính ở đâu vậy? Còn tự bẻ cong bản thân vì cô nữa chứ!
U là chời! Cạn lời thật rồi!
Thời gian trôi qua, ngày qua ngày nối tiếp nhau. Từ những cú sốc ban đầu đến giờ cô đã hoàn toàn miễn dịch. Thậm chí, càng kỳ lạ hơn là cô lại có chút động lòng.
Sau khi Bùi Hạc Xuyên và Lâu Nghiễn Chu công khai bày tỏ tình cảm với cô, hai người họ cũng thẳng thắn tấn công. Nào là tặng hoa, nào là mua đồ ăn sáng, đi đá bóng cũng có người chuẩn bị nước sẵn cho mình, khuya chưa kịp đói bụng đã có người mua đồ ăn khuya đợi sẵn dưới lầu chờ cô xuống lấy, vv… Hành động hai người đều tấn công dồn dập, ai cũng thể hiện hết lòng chân thành của mình với cô.
Mọi người đều đang đoán xem cô sẽ chọn ai, dường như không có ai nghĩ là cô sẽ từ chối hai người họ cả.
Hôm đó, Bùi Hạc Xuyên và Lâu Nghiễn Chu cùng hẹn cô đến một nơi. Cô biết rằng, thời khắc quyết định cuối cùng đã đến.
Sau cánh cửa lớn là hai cánh cửa nhỏ khác nhau, dẫn đến hai người khác nhau. Một là chọn Bùi Hạc Xuyên, hai là chọn Lâu Nghiễn Chu.
Chỉ một trong hai, điều này sẽ nói lên rằng, hôm nay cô bắt buộc phải đưa ra lựa chọn cuối cùng của mình.
Cô siết chặt lòng bàn tay, căng thẳng đến mức mồ hôi ướt đẫm cả người.
Vừa đẩy cửa lớn bước vào, chỉ thấy một ánh sáng trắng bao trùm lấy cô. Sau khi ánh sáng trắng tan biến, cô ngồi trên chiếc giường đã lâu không gặp của mình.
Nà ní! Cô đã trở lại? Cô ngẩn ngơ, đột nhiên trong lòng cảm thấy thật chua xót. Đó chỉ là một giấc mơ kỳ lạ của mình thôi ư?
“Có vẻ không cần chọn nữa.”
Bỗng một giọng nói mang theo tiếng cười vang lên. Cô ngẩng đầu nhìn, đập vào mắt là bóng dáng quen thuộc của Bùi Hạc Xuyên, anh đang đứng bên cửa phòng mình.
Có vẻ anh ấy đã theo cô đến thế giới hiện tại của mình.
“Ừm, Tiêu Lan Thời của chúng ta, là một cô gái thật xinh đẹp nha.”
Anh ấy tiến lại gần, nở nụ cười dịu dàng với cô.
Nhìn trái tim đang ngày một đập nhanh vì từng lời nói của anh ấy, cô đã biết, mình cũng đã rung động với Bùi Hạc Xuyên thật rồi.