22
Nước mắt tôi không kiềm chế được nữa, “ào ào” tuôn ra.
Tôi liều mạng gật đầu.
Nhưng ánh mắt bà tôi không có tiêu cự, chỉ nhìn lung tung trong không trung.
Bà dịu giọng nói tiếp:
“Bà già rồi, nhưng bà vẫn có sức lực.
“Đã nói là chỉ cần bà còn sống, nhất định sẽ bảo vệ Tiểu Ninh.
“Bà vô dụng, bà không làm được.”
Tôi mắt đỏ hoe, kinh hãi liên tục lắc đầu.
Nụ cười trên mặt bà tôi càng lúc càng đậm, mang theo chút cưng chiều như lúc tôi còn nhỏ.
“Bà không bảo vệ được Tiểu Ninh, nên phải làm gì đó tạ tội với Tiểu Ninh.” Tôi không biết bà định làm gì.
Chỉ cảm thấy nỗi sợ hãi tràn ngập, ập đến phía tôi.
bà nội cầm điện thoại, gửi đi một tin nhắn.
Tôi không nhìn rõ nội dung tin nhắn nhưng rất nhanh, đầu dây bên kia đã gọi điện lại.
Tôi cố gắng phân biệt giọng nói bên kia, mới miễn cưỡng nghe ra, hình như là mẹ của Triệu Minh Dư.
Trước lúc tôi rơi xuống từ tòa nhà cao tầng, tôi còn gặp bà ấy trong phòng khám tâm lý của Triệu Minh Dư.
Bà đích thân đến thăm con trai, đem theo mấy túi lớn đồ ăn dinh dưỡng và hoa quả.
Bà ấy còn tâm sự với tôi, bảo tôi đừng mơ tưởng tới chuyện quyến rũ con trai bà.
Nói con trai bà là bác sĩ tâm lý nổi tiếng, gia đình bà không thể nào chấp nhận một bệnh nhân tâm thần như tôi làm con dâu.
Lúc đó tôi không hiểu, cảm thấy bà ấy thật đa nghi.
Phải đến sau này khi đã hiểu ra, thì Triệu Minh Dư đã nằm cạnh tôi, mọi chuyện đã quá muộn.
bà nội tôi nghe điện thoại, giọng nói như sắp ch//ết đuối vớ được cọc của mẹ Triệu Minh Dư vọng qua:
“Bà nói thật chứ! Vậy là bà chịu lấy cái đó ra để minh oan cho con trai tôi?”
bà nội ôn hòa nói:
“Tất nhiên.
“Trước khi ch//ết Tiểu Ninh vẫn sợ Minh Dư bị nghi là hung thủ g.i.ế.c nó, nên đã cố ý để lại một bức di thư.
“Cũng như cô biết, Tiểu Ninh vẫn luôn thích Minh Dư nhà cô.
“Hai người họ tình nguyện, để mọi chuyện lại thành ra như thế này, thật sự tạo cảnh oan ức cho Minh Dư nhà cô.”
Đầu dây bên kia kích động và đắc ý nói:
“Còn gì nữa!
“Con trai ngoan của tôi, làm sao có thể làm ra chuyện như vậy chứ?
“Bà mau đem di thư đó đến đây, nể tình cháu gái bà đã ch//ết, tôi cũng không truy cứu việc cô ta quyến rũ con trai tôi!”
23
bà nội ngoan ngoãn đáp:
“Vâng.
“Mà hiểu lầm đã cởi bỏ, thì cũng bảo Minh Dư trở về nước đi.
“Tôi cũng tiện đứng ra trước mặt cảnh sát, nói rõ giúp thằng bé.”
Đầu dây bên kia vui vẻ nói:
“Về nước á, nó đang ở quê tôi cơ.
“Trong một căn nhà cổ ở thôn quê, tôi nào nỡ để con trai cưng của mình thực sự trốn ra nước ngoài.”
Bà tôi đáp “Vâng”, sau đó cúp máy.
Nhưng bà không vội đi ngay mà lấy điện thoại của tôi ra, sạc đầy rồi mở lịch sử trò chuyện WeChat của tôi.
Lòng tôi chợt thắt lại, đột nhiên nhớ tới vị trí căn nhà cổ đó, trước đây Triệu Minh Dư từng nói qua cho tôi khi đi nghỉ ở quê.
Vị trí cực kỳ hẻo lánh, xung quanh vắng tanh bóng người.
Anh ta nói ở đó phong cảnh rất đẹp, có dịp sẽ đưa tôi đến chơi.
Nhưng tôi thấy nơi đó quá heo hút, không an toàn nên đã không đồng ý.
Hồi đầu khi tôi nhắn tin với anh ta, bà tôi ngồi bên cạnh, dường như cũng vô tình nhìn thấy.
Lúc này, bà thực sự muốn tra lại.
Bà tôi không chần chừ, lướt lịch sử trò chuyện mãi, dừng lại ở tin nhắn chỉ đường mà Triệu Minh Dư từng gửi cho tôi.
Rồi bà lên tầng, vào phòng ngủ mở tủ sắt ra.
Hai thứ ở tầng dưới cùng trong tủ sắt được bà lấy ra.
Một lọ thủy tinh chứa chất lỏng trong suốt, một con d.a.o gọt hoa quả
Tôi không nhìn ra được chất lỏng là gì, nhưng trực giác mách bảo tôi rằng có khả năng là axit sunfuric.
Lòng tôi đau nhói, tôi gào lên trong điên loạn.