Văn án
Gần đây tâm trạng tôi bất an, đi bệnh viện thì được chẩn đoán mắc bệnh Alzheimer, bác sĩ liên tục khuyên nhủ an ủi.
“Chị xem này, toàn thân đều là hàng xa xỉ, bình thường chắc chắn sống rất hạnh phúc nhỉ.
“Bệnh này cũng có thể làm chậm lại, gọi chồng và con cái của chị tới, tôi sẽ dặn dò họ những điều cần chú ý.”
Tôi mở danh sách liên lạc trong điện thoại, nhìn chằm chằm vào mục ghi tên người thân.
Đứa con trai vừa ra nước ngoài đã đòi cắt đứt quan hệ với tôi.
Đứa con gái nổi loạn vì tôi chia rẽ tình yêu của nó mà oán hận tôi.
Hay là người chồng lúc này không biết đang ở đâu với nhân tình của mình.
Trong khoảnh khắc, tôi không biết nên gọi ai.
Tôi tắt điện thoại, nhẹ nhàng nói: “Thôi, không cần nói với họ làm gì.”
Đúng lúc này, tôi sẽ quên hết bọn họ.