Biểu tỷ đẩy ta ra ngoài làm nha hoàn cho Nhị thiếu gia.
Mắt Nhị thiếu gia không thấy được, chân lại tàn tật, thường xuyên bị người người ghét bỏ, khinh thường.
Biểu tỷ vì muốn được làm thiếp thất cho Đại thiếu gia mà chọn cách làm nha hoàn rửa chân cho hắn.
Nàng ta dẫn đầu những nha hoàn khác ức hiếp ta, vênh váo nói:
"Muội muội, muội không giống ta, hiện giờ muội đã vào nô tịch, cả đời đều mang phận thấp hèn hầu hạ cho kẻ tàn phế. E là cho dù muội muốn "Mẫu bằng tử quý"*, Nhị thiếu gia cũng chẳng có năng lực đó đâu, ha ha ha."
*Mẫu bằng tử quý: Ý chỉ người mẹ được tôn quý, đề cao địa vị nhờ con cái.
Nhưng bọn họ đều không biết, mỗi khi đến giữa khuya, đều có một con hắc xà to lớn quấn quanh eo ta vừa lạnh lẽo lại vừa mềm mại.
Nhẹ giọng âu yếm bên tai ta, "Tiểu nha hoàn, ta sẽ thay muội đòi lại món nợ kia, nữa kẻ ức hiếp muội ta sẽ không tha cho biết kỳ ai.”
“Nhưng cũng đến lúc muội nên cho ta ăn no rồi, tiểu nha hoàn.”
Biểu tỷ của ta không hề biết, Nhị thiếu gia là một con hắc xà.
Bản tính rắn âm hiểm, thù dai lại háo sắc.