Vào năm thứ tư xuyên qua đây, ta sinh cho Ngụy Minh một đứa con trai và một đứa con gái.
Vào sinh nhật lần thứ sáu của các con, ta đã tặng chúng những chiếc khăn đan tay.
Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn cúi đầu cảm ơn ta, nhưng quay người liền ném chiếc khăn xuống đất.
Một đứa nói tài nghệ của ta không tốt bằng mama.
Một đứa chê quà ta tặng không đáng tiền bằng quà của Ngụy Minh.
Nhưng đêm đó, Ngụy Minh cả đêm không về nhà bởi hắn nghe thấy tin tiểu thanh mai của mình bị bệnh nên đã vội vã rời khỏi nhà.
Ta đỡ cơ thể ốm yếu của mình chờ đợi cả đêm trong gió tuyết, trao tận tay hắn thư hòa ly.
Ngụy Minh nhíu mày: “A Âm, đừng làm loạn nữa, quay về chuẩn bị bữa sáng cho bọn trẻ đi.”
Sắc mặt ta tái nhợt, lắc đầu: "Không làm loạn, lần này ta rất nghiêm túc."