Ta tên A Oán, Oán trong oán hận.
Mẫu phi ta sinh ta vào một đêm tuyết lớn, nàng đau đớn suốt cả một ngày đêm.
Sau khi ta sinh ra, nàng cố sức liếc nhìn ta một cái, sau đó, vị sủng phi của Hoàng thượng đã không còn.
Đến tận khi nàng chết, vị hoàng đế mà nàng luôn tâm niệm cũng chưa từng đến.
Lý công công ôm lấy ta đến trước mặt phụ hoàng, hắn chắp hai tay sau lưng, mắt nhìn ra ngoài trời tuyết rơi, một lúc lâu, hắn mới lên tiếng: " Vậy gọi nó là A Oán đi."
Lý công công kinh ngạc, hỏi lại: " Là uyển trong Lang uyển quỳnh lâu sao ạ?"
" Là oán trong oán hận ly biệt."
* Oán và Uyển đọc gần giống nhau.
Từ đầu đến cuối, nam nhân khoác áo thêu rồng vàng cũng chưa từng quay đầu nhìn đứa trẻ lấy một lần.