Tiểu thư cực kì chán ghét cái tên thị vệ trầm mặc ít nói kia, thế là đem ta phối hôn cùng hắn.
Nàng chế giễu: "Quái nhân xấu xí cùng với kẻ câm điếc, thật đúng là tuyệt phối."
Ta tự cảm giác bản thân không xứng với hắn.
Tạ Kỳ An lại nói ta là phu nhân của hắn, hắn đối xử tốt với ta là chuyện phải làm.
Nhưng về sau ta cùng tiểu thư cùng rơi xuống nước, Tạ Kỳ An vô ý thức cứu cứu tiểu thư lên bờ trước, che chở nàng rời đi.
Lại còn ở lại trong viện trông coi nàng hẳn một đêm, hoàn toàn quên đi ta.
Ta vốn dĩ tưởng rằng đây là chức trách của hắn.
Thẳng đến khi ta gặp được tiểu thư khóc rồi được Tạ Kỳ An ôm ấp trong lòng.
Nàng còn nói ra nỗi hối hận của lòng mình, muốn hắn mang theo nàng rời đi.
Ngày Tạ Kỳ An mang theo tiểu thư đào hôn, ta không tránh khỏi liên luỵ bị người Quốc công phủ trách tội.
Bị loạn côn đánh ch..ết lại bị ném ở trong bãi tha ma.
Nhưng về sau ta tại biên cương lại nghe nói.
Tạ Kỳ An đã khôi phục thân phận Thập Cửu hoàng tử từng như điên tại đống người chết đào đến máu me đầm đìa.
Nói là muốn tìm phu nhân của mình trở về.