Văn án:
Năm thứ nhất gả cho phu quân, trong bữa tiệc sinh thần, ca cơ trên sân khấu mặc váy lụa giống của ta như đúc.
Sắc mặt phu quân rét lạnh: “Người đâu, tới l ộ t váy của nàng ta xuống.”
Rõ ràng là hắn che chở cho ta nhưng trong lòng ta một chút ấm áp cũng không có.
Bởi vì ta biết rõ, lúc trước người vì ca cơ này mà vung tiền như rác là hắn, ước hẹn cùng nàng bỏ trốn cũng là hắn.