Sau khi ăn nhầm nấm độc, tôi tưởng mình xuyên không vào một quyển truyện “NP tam quan bất chính”.
Tôi là nữ chính, làm người giúp việc cho thiếu gia nhà giàu ở Bắc Kinh.
Tỉnh dậy, tôi đếm kỹ 2 lần, tổng cộng 6 nam chính, hơi thất vọng.
Tôi lẩm bẩm: “Sao chỉ có 6 người thế, chủ nhật nghỉ à?”
Thiếu gia vừa tức vừa buồn cười: “Biết cô lợi hại vậy, tôi đã không nên nương tay.”
Khi tỉnh táo, tôi khóc lóc: “Anh ơi, em sai rồi hu hu~”
Anh ta từ tốn cởi cà vạt, thủ thỉ: “Yên tâm, chủ nhật không nghỉ đâu, ta cứ theo tiến độ cuốn truyện nhảm của em mà làm.”