Sau khi yêu đương với tôi, Bùi Lăng Xuyên luôn rất bận.
Bận rộn với việc chơi bóng rổ, đua xe, tâm sự với đàn em.
Anh ta đã cho tôi leo cây vô số lần.
Đều là anh trai anh ta đến lấy quà tôi chuẩn bị.
“Xin lỗi Thẩm tiểu thư, em trai tôi có việc, tôi đến thay nó.”
Sau đó, anh trai anh ta quấn cà vạt quanh cổ tay tôi.
“Hay là tối nay, để tôi thay nó.”
“Tôi thắt nơ bướm đẹp hơn nó, em sẽ thích.”
Sáng sớm hôm sau, Bùi Lăng Xuyên đứng chặn ở cửa phòng ngủ, mắt đỏ hoe:
“A Âm, em ra gặp anh…”
Anh trai anh ta đóng cửa lại, giọng lạnh nhạt:
“Bất lịch sự.”
“Chị dâu em tối qua mệt rồi, để cô ấy nghỉ ngơi cho khỏe.”