Bảy năm sau khi kết tóc se duyên cùng người nam nhân thâm tình, nữ chính trở lại.
Nàng ta và trượng phu cũ cãi vã, đứng dưới mưa trước cửa nhà ta:
"Mạnh gia ca ca, muội chẳng còn nơi nào để đi."
Phu quân của ta, Mạnh Hạc Thư, vốn điềm đạm ôn hòa, lần này lại giận dữ:
"Ta phải đi tìm hắn tính sổ!"
Đến cả nhi tử ta, Mạnh Bách, mới bảy tuổi cũng giơ nắm đấm:
"Tiên nữ tỷ tỷ, đừng khóc, lớn lên ta sẽ cưới tỷ."
Khi bọn họ tranh nhau dỗ dành nàng ta, còn ta vì muốn mua cá tươi nên bị cơn mưa bất ngờ giữ chân trên chiếc thuyền đánh cá. Người lái thuyền cất cao giọng gọi khách lên bờ:
"Ai muốn đi Thanh Châu nữa không?"
Ta cúi đầu nhìn vào giỏ, vừa mua được ba con cá đao, trong tay còn lại một lạng bạc vụn. Ta đưa lạng bạc cho người lái thuyền, hỏi:
"Một lạng bạc đủ để đi đến đâu?"