Kết hôn với kẻ thù không đội trời chung đã nhiều năm, bỗng dưng tôi xuyên không về thời cấp ba.
Vừa bước ra khỏi phòng ngủ đã đụng mặt ngay phiên bản mười tám tuổi của anh ấy.
Tôi dụi dụi mắt, mặc nguyên bộ váy ngủ làm nũng:
“Ông xã, em buồn ngủ quá, ngủ với em thêm chút nữa đi mà.”
Nhưng tên oan gia kia lại lạnh lùng nhìn chằm chằm vào vết đỏ trên cổ tôi, giọng điệu đầy mỉa mai:
“Lại gọi nhầm người rồi à?”
“Bạn trai lần này của cậu kỹ thuật kém thế, cắn loạn xạ như chó gặm vậy.”
Tôi: ? Khoan đã, anh trai, rõ ràng tối qua là anh làm mà!