Ngày cưới, em gái Bùi Dữ t ự sát.
Hắn như phát điên vội chạy đến cứu cô ta, bỏ tôi lại một mình ở hiện trường hôn lễ.
"Em có thể hiểu chuyện một chút được không? Niệm Niệm quan trọng hơn hôn lễ của em!"
Hắn nói hắn chỉ coi Bùi Niệm là em gái, lại hết lần này đến lần khác cưng chiều cô ta vô đối.
Cho đến khi tôi bình tĩnh ký vào đơn ly hôn, hắn mới hoảng hồn, hai mắt đỏ hoe hỏi tôi vì sao.
"Bởi vì tôi chưa bao giờ thích anh."
Bùi Dữ, chẳng qua anh chỉ là thế thân của một người tôi yêu mà không có được mà thôi.
—-