Sau khi bị điều chỉnh sang chuyên ngành Y học cổ truyền, trong cơ thể tôi xuất hiện thêm một linh hồn của một người đàn ông, tự xưng là “Thánh thủ Y học cổ truyền”.
Kể từ đó…
Khi trùm trường bị gãy xương, tôi nắn xương cho cậu ta; bạn cùng phòng bị đau bụng kinh, tôi châm cứu cho cô ấy; chỉ kê mấy vị thuốc đã giải quyết được nhiều chứng bệnh khó chữa lâu năm của vợ viện trưởng.
Trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, tổ tiên vui vẻ hỏi tôi: “Y học cổ truyền đã vang danh khắp thế giới chưa?”
Tôi hơi ngượng ngùng gật đầu: “Nổi rồi ạ, Mỹ có châm cứu, Nhật có Đông y, chỉ mỗi Trung Quốc sắp thất truyền thôi.”