CẨM TÂM

Nương ta là nữ nhi nhà thái phó, tính tình bình đạm như hoa cúc.

Bà không thích ta bám víu vào phú quý quyền thế, đem mối hôn sự tốt đẹp của ta nhường cho thứ muội trong nhà.

Bà coi tiền bạc như rác rưởi, đem trăm vạn lượng vàng mà cha kiếm được đi quyên tặng cho chùa chiền tu bổ tượng Phật.

Bà thương xót tú tài nghèo khó, muốn kết duyên cho ta và tú tài, lại sợ ta không muốn gả vào nhà nghèo nên tự tay bỏ thuốc vào thức ăn, đưa ta lên giường Tu Trác.

Sau này, ta mất hết thanh danh, không xu dính túi, bụng mang dạ chửa, chỉ có thể mặc cho người khác dày vò.

Mà tên tú tài nghèo Tu Trác lại thuận lợi thăng quan tiến chức, trở thành tể tướng.

Hoàng Thượng thích lễ phật, khen nương ta lương thiện nhân hậu, phong thưởng cáo mệnh.

Còn ta thì bị Tu Trác coi thường vì có thai trước khi kết hôn, nữ nhi cũng bị tiểu thiếp mua từ thanh lâu về hại chec, lúc chec miệng còn nhét đầy cám bã.

Khi ta mở mắt ra lần nữa, bầu trời đổ mưa to, ta thấy nương đang khuyên cha ra ngoài tìm ngọc trai ở biển Đông.

Nhưng ta biết, chuyến đi này sẽ hại cha mất mạng.

CẨM TÂMcam tam fulldoc truyen cam tam