Ta và trưởng tỷ gả vào nhà kẻ thù trong cùng một ngày, nàng là chính thê, còn ta là tiểu thiếp.
Nàng luôn nhắc nhở ta rằng: “Chúng ta tới đây để báo thù, muội không được yêu thiếu gia đâu đó.”
Ta nghe lời nàng, uống canh tránh thai mỗi ngày, theo dõi phu quân, hạ độc vào đồ ăn của phụ mẫu trượng phu, cuối cùng khiến họ chết vì trúng độc.
Nhưng trong tang lễ, nàng lại vì nghĩa lớn mà diệt người thân:
“Phu quân đối xử với chúng ta tốt như vậy, muội nỡ lòng nào giết phụ mẫu chàng ấy?”
"Cho dù có bao nhiêu hận thù, tình yêu những ngày qua còn chưa đủ để bù đắp hay sao?”
"Vì sao muội không chịu nghe lời ta, quên những chuyện đã qua đi?"
Cuối cùng, nàng tự tay giết ta, dâng đầu của ta trước linh cữu phụ mẫu của trượng phu.
“Con dâu báo thù cho hai người, hai người có thể yên nghỉ được rồi, đáng tiếc hai người không thể tận mắt nhìn thấy cháu trai mình chào đời…”
Lúc bấy giờ ta mới biết, trưởng tỷ chưa từng uống canh tránh thai.
Nàng yêu nam nhân kia, sợ sự thật bị phơi bày nên hy sinh ta để cầu sự tha thứ từ hắn.
Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã quay về ngày mình xuất giá.
Kiếp này, ta muốn báo thù cho chính mình.