Tình yêu đích thực của Lương tiểu hầu gia chính là tỷ tỷ của ta, nhưng khi chọn người để kết hôn, hắn lại chọn ta.
Không phải vì hắn phát hiện ra tình cảm chôn kín của ta đối với hắn, mà là vì hắn biết, trong lòng tỷ tỷ ta đã có người khác, cho nên hắn quyết định buông tay để thành toàn cho bọn họ.
Sau khi chúng ta thành thân được ba năm, hắn và ta đều tôn trọng nhau như khách, lần duy nhất chúng ta chung phòng là vì hắn đã nhận nhầm ta thành tỷ tỷ.
Ngày hôm sau khi hắn nhìn thấy ta, trong đôi mắt của hắn hiện lên sự ngạc nhiên lẫn sự hối hận, mãi một lúc lâu sau, hắn mới lên tiếng nói.
“Niên Niên, ta sẽ sẽ đối xử tốt với nàng.”
Nhưng hai người chúng ta đều hiểu rõ, ta không phải là sự lựa chọn đầu tiên của hắn.
Cho nên, khi có con ngựa mất kiểm soát, phản ứng đầu tiên của hắn chính là lao đến ôm lấy tỷ tỷ ta, còn ta thì chec dưới vó ngựa.
Thích hắn thật sự rất đau khổ, nhưng vào khoảnh khắc này, ta thật sự đã buông bỏ hoàn toàn.
Khi tỉnh lại, ta lại nhìn thấy một khung cảnh quen thuộc.
Trong bữa tiệc ngày xuân ở Trung Dũng hầu phủ, tỷ tỷ cùng với Lễ Vương đang trò chuyện tình cảm ở phía sau hòn núi giả, hai người bọn họ tình tứ ôm ấp nhau.
Lương Tụng với dáng người tao nhã, đôi mắt cô đơn nhìn về phía trước, hắn thu tầm mắt của mình rồi cúi đầu nhìn ta hỏi.
“Niên Niên, muội có muốn thành thân với ta không?”
Ta mím chặt môi, ra sức lắc đầu, không muốn, có chec cũng không muốn.