Mười lăm tuổi, ta được Lục Vân Thâm nuôi làm ngoại thất.
Mười bảy tuổi năm ấy, hắn muốn cưới quý nữ, hứa hẹn sau khi quý nữ sinh hạ con trai sẽ nạp ta vào cửa làm thiếp.
Lần này, ta không chờ hắn nữa, mà giả chết trốn về Hầu phủ, quay đầu gả cho ca ca bệnh tật của hắn.
Ta trơ mắt nhìn hắn vì cái chết của ta mà ngày ngày cãi nhau không dứt với tân thê, cho đến khi hắn phát hiện ra ta không chỉ chưa chết, mà còn trở thành tẩu tẩu của mình.