Ta đã gả cho một hoạn quan.
Hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta.
Hiện tại, ta đang ngồi trên giường tân hôn, lòng bàn tay đổ mồ hôi ròng ròng, có thể sống qua đêm nay hay không cũng còn không chắc chắn.
Mấy năm trước, ta từng ra tay đánh hắn, mà hiện tại hắn đã trở thành đốc công đại nhân dưới một người trên vạn người.
Ta liếc mắt nhìn sang chiếc khay đặt bên giường, bên trên có thể nói phong phú đa dạng, ngọc thế roi da cái gì cần có cũng đều có cả. Không hổ là kẻ biến thái được huấn luyện từ cung cấm mà ra, so với một vài phi tử thì chỉ có tàn nhẫn hơn chứ chẳng kém.
Trước đó đã từng nghe nói thái giám trong cung ức hiếp cung nữ trẻ tuổi, nếu như Tần Đoan có sở thích này, vấn đề sẽ không phải là sống qua được đêm nay hay không mà sẽ biến thành chết có thoải mái hay không.
“Phù Phong cô cô, không nghĩ tới đã nhiều năm trôi qua, hai người chúng ta lại ở chung một chỗ, lại là trong tình cảnh như thế này.” Tần Đoan đưa tay xốc tấm khăn lụa đỏ, ta hơi ngước mắt nhìn chàng một cái, cho dù trong cung đã quen nhìn cảnh lừa gạt lẫn nhau nhưng giờ phút này cũng không khống chế được đầu ngón tay đang run rẩy.