(Văn án)
Vào tháng thứ ba từ khi ta trở thành người thực vật, phụ thân đã tìm cho ta một nam nhân để xung hỷ.**
Nghe nói người này không chỉ nho nhã, tuấn tú mà còn đã có đủ cả trai lẫn gái.
Theo lời phụ thân ta, như thế là một bước hoàn hảo, vừa có con rể, vừa có cháu ngoại, tất cả đều đủ đầy.
Ta tức giận đến mức, trong cơn hấp hối mà bật dậy, mở mắt ra thì hai đứa trẻ nhỏ đã chạy ào tới, ôm chặt lấy ta mà gọi “mẫu thân” liên tục.
Ngay cả vị phu quân “tiện nghi” cũng nhìn ta với ánh mắt chan chứa tình cảm mà gọi “phu nhân”.
Được làm mẫu thân mà không đau đớn, ta có thể chấp nhận, nhưng liệu có thể chỉ giữ lại con mà không cần cha không?