Chạm Vào Yêu Thương

Kết hôn năm thứ ba, cô bồ nhí xinh đẹp mà chồng tôi bao dưỡng xuất hiện trước mặt tôi.

Cô gái trẻ nhìn thấy tôi liền hoảng hốt, giống như nàng công chúa nhỏ chưa từng trải thế sự trong truyện cổ tích.

Tôi uống một ngụm canh, bình tĩnh mời cô ta ra ngoài.

Trên lầu, Tống Chu chống tay lên lan can, thong thả bước xuống, nhìn tôi bằng ánh mắt thờ ơ, nhếch mép cười:

” Ân Ân.”

“Có lẽ em cũng nên thử.”

“Người trẻ tuổi xinh đẹp, quả nhiên là không giống nhau.”

Tôi biết anh ta chỉ đang nói đùa, biết anh ta luôn thích giẫm đạp lên lòng tự trọng của người khác.

Vì vậy, tôi chỉ cúi đầu cười.

Tống Chu không biết, tôi còn chơi lớn hơn anh ta. Vừa đi quyến rũ đã chọn cậu ấm của giới Bắc Kinh.

Xin lỗi tôi là thương nhân, cuộc đời này chưa bao giờ phải để mình chịu thiệt.

Chạm Vào Yêu Thươngcham vao yeu thuong fulldoc truyen cham vao yeu thuong