Tạ Nghiễn vì cứu Liễu Tinh Tinh mà bị gãy một chân, nhưng sau đó hắn nhất quyết nói rằng đó vì cứu tôi.
Tôi tin điều đó, vì vậy tôi đã kết hôn với hắn, chăm sóc cho hắn suốt mười năm và giúp hắn hồi phục, mà việc đầu tiên hắn làm sau khi có thể đứng dậy chính là đi tìm Liễu Tinh Tinh.
Hai người gương vỡ lại lành, hắn ném cho tôi tờ đơn ly hôn một cách cao ngạo:
“Nếu không phải vì cứu em thì tôi đã không bị gãy chân. Chuyện lúc trước tôi đã tha lỗi cho em rồi, mười năm này coi như là sự chuộc tội của em đi, bây giờ em cũng nên thả tự do cho tôi rồi.”
Trên đường đi làm thủ tục ly hôn, tôi bị tai nạn xe hơi, khi linh hồn tôi lơ lửng giữa không trung tôi mới biết được sự thật.
Vừa mở mắt ra, tôi được sống lại năm phút trước khi trận động đất xảy ra.