Chấp Niệm Không Quên

Chồng tôi cứu một tên người ngoài hành tinh. Người ngoài hành tinh này đồng ý thỏa mãn anh ấy một nguyện vọng.

“Tôi muốn có tử cung.”

“Như vậy tôi có thể sinh con thay vợ tôi rồi!”

Sau đó anh ấy chạy đến trước mặt tôi: “Niệm Niệm, để anh thay em chịu khổ, sinh bảo bảo.”

“Em trở về có được không?”

Nhưng tôi sớm đã vì khó sinh mà qua đời rồi.

Lâm Trạch An là đang độc thoại với di ảnh của tôi.

ĐOẢN VĂNNgôn tìnhtiểu thuyếttổng tàiTrọng sinhtruyện chữtruyện ngắntruyenAInt.com