Tôi và Cố Tuyết từ nhỏ đã không ưa nhau.
Cô ấy nói tôi là kẻ keo kiệt, tôi nói cô ấy là kẻ yêu đương mù quáng.
Sau này hai chúng tôi gả cho hai anh em làm chị em dâu.
Sau khi kết hôn, chúng tôi tiếp tục cãi nhau, so sánh chồng của ai tốt hơn, mẹ chồng thương ai hơn.
Cho đến một ngày…
Cố Tuyết chỉ vào mặt tôi mắng: “Đừng tưởng rằng mẹ chồng thích cô hơn, bà ta và chồng cô chỉ là coi trọng tiền của cô, lên kế hoạch chiếm lấy gia sản nhà cô.”
Tôi không cam lòng yếu thế dứt khoát phản kích: “Chồng cô có một người tình trong mộng, tuần trước vừa về nước, hai người anh em em anh, mẹ chồng còn giúp đỡ bao che, chỉ có cô là kẻ ngốc này không biết!”
Ồn ào ầm ĩ, không khí đột nhiên yên tĩnh lại.
“Đợi đã, tôi bị cắm sừng rồi à?”
“Mẹ kiếp, bọn họ muốn chiếm đoạt tiền của tôi?”
Hai chúng tôi mắt to trừng mắt nhỏ, mỗi người trong tay một con dao gọt hoa quả.
Tôi: “Nhịn không được, tôi muốn đánh bọn họ!”
Cố Tuyết gật đầu: “Được, cô lên trước hay tôi lên trước.”
—–
Edit: Vân Anh+Nhân Trí