Tạ Ninh không nghĩ đến ông trời lại ưu ái mình đến thế.
Cho cô sống lại, còn xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết vô cùng nổi tiếng mà cô rất thích.
Nhưng điều may mắn nhất khi cô xuyên vào đây là gì biết không?
Đó chính là cô chỉ là một nhân vật quần chúng mờ nhạt, xuất hiện chưa đến hai dòng trong truyện, còn không được tác giả đặt cho cái tên đàng hoàng.
Thậm chí sau khi xuống đài, nhân vật của cô còn được nam nữ chính cho một khoản tiền kếch sù để về quê dưỡng già.
Còn gì tuyệt vời hơn cơ chứ.
Đây mới đích thực là thứ mà Tạ Ninh mong muốn.
Vậy nhưng dường như nam chính lại không cư xử giống như trong nguyên tác là sao?
Ai nói cho cô biết được không? Công cuộc nghỉ hưu non của Tạ Ninh sao mà bấp bênh thế này.