Bạn trai của tôi là một người nổi tiếng nuôi chiều tôi.
Anh ấy có tài nấu nướng siêu phàm còn có thể bao trọn toàn bộ việc nhà.
Ở bên ngoài, anh ấy như một tảng băng không thể chìm ngay cả khi bị Titanic đâm vào, nhưng ở nhà thì lại là một “đứa trẻ” hay mè nheo, khóc lóc.
Vừa mới bị tôi làm giận đến phát run, anh ấy tàn nhẫn nói lời cay đắng đòi chia tay, thế mà sau đó lại say mèm ngồi khóc nức nở trước cửa nhà, miệng lảm nhảm: “Vợ ơi anh sai rồi, muốn ôm vợ.”