Đêm trước ngày xuất giá, tỷ tỷ quỳ xuống khóc lóc thú nhận mình không còn trinh tiết, không thể thực hiện hôn ước đúng hạn.
Nàng ta nhìn ta với đôi mắt đẫm lệ: "Muội muội, để không làm xấu mặt nữ tử trong gia tộc, chỉ có thể để muội chịu thiệt thôi."
Ta cũng đã có người trong lòng, nhưng vì thanh danh của gia tộc, chỉ có thể bất đắc dĩ gả cho Bùi Dụ Chi, người mà trong lòng đều là tỷ tỷ.
Ta cứ ngỡ rằng tôn trọng nhau như khách sẽ là số mệnh đời này của ta, nhưng sau đó tỷ tỷ lại hối hận.
Nàng ta không chịu nổi cảnh nghèo khó và sự tra tấn sau hôn nhân, liền nhớ đến ta, người đã thay nàng ta xuất giá năm xưa.
Mẫu thân thương nàng ta nửa đời vất vả, nhân dịp đại thọ đã cho ta uống rượu độc.
Ta đau đớn như đứt từng khúc ruột, chịu đựng đủ mọi đau khổ mà chết.
Nàng ta thì danh chính ngôn thuận thay thế thân phận của ta, cùng Bùi Dụ Chi phu thê ân ái, hưởng phúc vinh hoa suốt đời.
Nhưng không ngờ khi mở mắt ra, ta đã trở về đêm trước ngày thay tỷ tỷ xuất giá.
Lần này, ta chỉ sống vì bản thân mình.