Khi Lâm Hàn bị đuổi khỏi hào môn thế gia, tôi là người duy nhất ở bên cạnh anh ấy.
Sau này, khi lấy lại được quyền lực trong gia đình, việc đầu tiên anh làm là cầu hôn thanh mai, người đã bỏ rơi anh .
Cô ấy khóc và nói rằng vì bị cha mẹ ngăn cản nên cô ấy mới phải ra nước ngoài.
Anh ấy tin điều đó, đem chiếc nhẫn kim cương của tôi đổi sang kích cỡ của cô ấy.
Tôi không khóc lóc hay gây rắc rối, chỉ lặng lẽ thu dọn hành lý và rời đi.
Cho đến khi biết tin tôi chuẩn bị làm đám cưới, anh ấy đã điên cuồng cầu xin tôi đừng kết hôn.
Nhưng muộn rồi!
Người đàn ông quyền lực đó không chỉ khiến tôi mất ngủ mà còn xen ngang cuộc gọi của tôi, lạnh lùng cảnh cáo:
“Nếu còn quấy rầy vợ tôi thì đừng nghĩ tồn tại ở Tứ Cửu Thành nữa."