Khi đề nghị chia tay, Lộ Chinh ép tôi vào tường, tôi v ù n g v ẫ y tránh thoát.
“Sao, không cho anh hôn?”
“Anh c ú t đi!”
Bàn tay anh ta giữ sau gáy tôi:
“Vậy anh…”
Đây là người bạn trai tôi luôn cho là hoàn hảo.
Trẻ tuổi, giàu có, nhã nhặn và đẹp trai. Anh ta không l ă ng n h ăn g ong bướm và luôn đối xử với tôi ân cần, chu đáo.
Mãi cho đến đêm trước khi đính hôn, tôi vô tình phát hiện ra anh ta thời niên thiếu lại là loại người mà tôi chán g h é t nhất.
Hiền lành, ít nói, đôi mắt nhìn người khác luôn âm ỉ ngọn lửa mơ hồ không hiểu vì sao. Lúc cười lên lại kỳ d ị lạ lùng.
Thêm vào đó, thứ cất giấu dưới đáy thùng của anh ta, là bức ảnh người bạn trai cũ đã c h ế t của tôi.