Ta và vị tân huyện lệnh đại nhân, Trần Triển, đang mây mưa tình ái trong ngôi miếu hoang.
Hắn đè ta xuống, khẩn thiết nói: "Muội muội tốt, để ta cưng chiều muội được không?"
Đang hôn nhau mãnh liệt, lại nghe thấy có người bước vào.
Bóng đen dần dần áp sát, là tên ngốc ăn xin ở cổng thành, ngôi miếu hoang là chỗ trú của hắn.
Ta ngăn tay Trần Triển đang vuốt ve trên người mình: "Có người."
Trần Triển hôn vành tai ta, nói: "Sợ hắn làm gì?"
Tiếng bước chân xa dần. Sáng hôm sau, tên ngốc đó đã ch/ết bên bờ sông.