Chướng Ngại Thân Mật
Ở bên nhau ba năm, Phó Cẩn Qua chạm vào tôi một cái cũng cảm thấy chán ghét, lại lăn giường với bạch nguyệt quang.
Tôi đã trở thành trò cười của toàn bộ Kinh Khuyên.
Tất cả mọi người đều chờ tôi tìm hắn cầu xin làm hòa.
Nhưng lần này, tôi lại không xuất hiện nữa.
Đêm khuya, Phó Cẩn Qua hiếm khi chủ động gọi điện thoại tới cho tôi, lại nghe được giọng nói của đàn ông.
Hắn tức giận không kiềm chế được: “Mày dám chạm vào cô ấy thử xem, tao giết chết mày.”
Trên ngực Thẩm Quý Huyền đầy mồ hôi, giọng điệu mập mờ: “Cô ấy thật sự... rất mềm.”
“Tôi cũng muốn cảm ơn anh, theo anh sống cô độc như quả phụ ba năm, nụ hôn đầu của cô ấy vẫn là của tôi.”