Cô Dâu Chạy Trốn

Cô Dâu Chạy Trốn

Đám cưới hôm đó, Phó Lẫm ở trong phòng thay đồ mây mưa với Tiểu Tước Nhi mà hắn nuôi.

Trong tiếng cười đùa của đám phù rể, hắn trao cho cô ta một nụ hôn sâu, vẻ mặt hờ hững.

“Sẽ xong ngay thôi. Đám cưới vẫn diễn ra bình thường, đừng làm loạn.”

Tôi không làm loạn. Tôi lặng lẽ bỏ trốn khỏi đám cưới.

Ba năm sau gặp lại, tôi từ trong chùa cầu nguyện xong đi ra, bị Phó Lẫm bắt được.

“Cầu cái gì? Nhân duyên?” Hắn cắn răng cười lạnh. Lông mày rậm che mắt, trông rất hung dữ.

Chiếc Maybach dừng trước cửa chùa, hạ cửa kính xe xuống.

Người đàn ông có đôi mắt lạnh lùng, đang định nói gì, thì đứa trẻ ngồi ghế sau đã thò đầu ra trước.

“Không phải đâu chú ơi.” Đứa bé nghiêm túc trả lời: “Mẹ cháu là đang cầu cháu đó.”