Tôi bị quỷ nhắm trúng rồi.
Hôm đó ngoài nghĩa địa, tôi tùy tiện vứt một bông hoa cạnh một cái nấm mồ lẻ loi.
Về đến nhà tôi mới biết, ba mẹ nuôi đã phối cho tôi một mối minh hôn.
Đến đêm khi kèn trống nỗi dậy, một chiếc kiệu u ám tám người khiêng đã dừng ngay trước cửa nhà.
Tôi gào thét như điên, vậy mà bọn họ lại nhoẻn miệng cười nghênh đón.
“Đi đi, hãy tác thành cho em trai mày, cũng để cho bọn tao lấy lại ít vốn.”
Chính vào lúc này, có một người đàn ông mặc trên người kiểu áo Tôn Trung Sơn bước vào.
Trên tay anh ta cầm bông hoa mà tôi đã vứt bừa lúc sáng.
Anh hỏi: “Vì sao cô nương đã bỏ trầu cho ta, giờ đây lại gả cho kẻ khác?”