Editor: Diệu Diệu
Văn Án:
Minh Xán là sinh viên năm hai ưu tú của trường đại học danh tiếng.
Một ngày nọ cô nhặt được đứa con trai ruột mười mấy năm sau của mình trên phố.
-
Con trai năm tuổi, trông rất đáng yêu, tính tình cũng ngoan ngoãn. Minh Xán vốn thích trẻ con nên nhanh chóng chấp nhận hiện thực rằng, cậu con trai tương lai đã xuyên không đến hiện tại.
Về phần cha đứa bé, Minh Xán không muốn dính dáng với người xa lạ, coi như trên đời không tồn tại người này.
-
Vài tháng sau, Minh Xán vất vả lắm mới đưa con trai vào trường tiểu học.
Bài thi toán tối đa 100 điểm, con trai cô lại làm được đúng 2 điểm.
Học bá Minh Xán kiêu ngạo cả đời tinh thần sụp đổ, lần đầu tiên chủ động hỏi về cha đứa trẻ: “Con à, con thành thật nói cho mẹ biết.”
“Cha ruột của con, chẳng lẽ là một người thiểu năng trí tuệ?”
-
Con trai nói tên ba, Minh Xán cảm thấy rất quen tai, lại không nhớ nổi đã nghe ở đâu.
Cho đến một ngày, Minh Xán cùng bạn bè đến hội trường A nghe tọa đàm.
Bạn cô giới thiệu với cô vị học thần của trường A, người đã nhận được học bổng đến mức tay bị chuột rút: “Cậu còn nhớ đàn anh Trì Tiêu không? Thủ khoa khối tự nhiên khóa trước của chúng ta.”
Nghe được cái tên này, trong lòng Minh Xán nhảy dựng, ngước mắt lên, quả nhiên thấy một khuôn mặt điển trai có ba phần giống con trai cô.
-
Vị đàn anh học thần lạnh lùng trong truyền thuyết chủ động bắt tay Minh Xán: “Đàn em Minh Xán, đã lâu không gặp.”
Minh Xán không nhớ rõ mình quen biết anh từ lúc nào, có chút ghét bỏ nhanh chóng chạm tay:
“Thủ khoa khối tự nhiên thật à?”
“Có chắc là tự mình thi không?”
Đàn anh:...?
---------------------------
[Hướng dẫn]
1. Nữ chính phi thường cường thế, nam chính phi thường cao lãnh, nếu cả hai có thể ở bên nhau, tất có một người là giả bộ.
2. Thế giới giả tưởng, logic phục vụ cốt truyện, nếu có điều gì bất hợp lý, xin hãy bao dung, cảm ơn.