Ta, một vị công chúa ăn chơi trác táng, có một vị tỷ tỷ xuyên không đến làm hoàng hậu.
Nhờ sự bao che của tỷ ấy mà ta không cần phải thành thân, có thể chạy đến biên cương để nuôi ngựa.
Còn tỷ ấy thì gánh vác trách nhiệm ở lại triều đình.
Từ đó về sau, tỷ ấy làm việc, ta hưởng thụ, chúng ta đều có tương lai tươi sáng.
Cho đến một ngày, tỷ ấy mất tích.
Mọi người đều cho rằng, thời đại của tỷ ấy đã kết thúc.
Cho đến khi ta, vị công chúa bị gọi là phế vật, một đêm phi ngựa về kinh, phơi bày thực lực đã che giấu bấy lâu...
Nếu tỷ ấy không còn, làm sao ta có thể yên tâm làm phế vật?