Văn án:
Ta là một công chúa được sủng ái.
Những tưởng bao năm tranh sủng sắp sửa đi đến hồi kết, ta sắp được rời cung chuyển về phủ công chúa nuôi nam sủng thì bỗng nhiên hậu cung có biến.
Phụ hoàng băng hà, anh em huynh đệ cũng không còn được mấy người, nếu giữ được mạng thì cũng đã phế.
Kiếp trước, có một vị pháp sư nổi danh từng nói với ta: “Dù ngươi có cầm trong tay bộ bài tệ, cũng không thể bỏ bộ bài được.” Ta tin.
Nhưng giờ, khi nghe phụ hoàng đang hấp hối nói câu: "Về sau A Cẩn giao cho con lo liệu."
Ta:... Ta chỉ là một công chúa, làm sao gánh nổi trọng trách quốc gia? Ta còn đang chờ ăn không ngồi rồi được mỹ nam vây quanh mà…
Cũng may, trên con đường danh lộ thăm thẳm này, còn có một Du mỹ nam ẩn nhẫn đã lâu…