Ta tu luyện ba trăm năm thành tiên, làm thị nữ cho công chúa Thiên giới.
Nhưng nàng lại yêu một thư sinh trần gian, muốn hạ phàm làm thê tử của hắn.
Nàng nói, ở Thiên giới người nàng luyến tiếc nhất chính là ta, nên đã xóa bỏ tiên tịch của ta và mang ta theo.
Sau này, nàng lại chỉ hôn cho ta với một thư đồng:
“Bây giờ ta đã hạnh phúc viên mãn, mong rằng ngươi cũng tìm được lương duyên, ngươi lấy thư đồng của Lý lang, từ nay về sau vẫn có thể bên cạnh hầu hạ ta.”
Ta nói: “Công chúa à, người có từng nghe qua một câu nói của trần gian rằng ‘Vương hầu tướng tướng, ninh hữu chủng hồ?’ (tạm dịch: Những người xưng vương xưng hầu, bái làm đại tướng, thừa tướng, há trời sinh ra đã như thế sao?)”