Công Tử Mù Nhà Ta

Ta gả cho một vị công tử mù.

Công tử ôn nhuận như ngọc, đối đãi với người khác luôn dịu dàng hòa nhã, thường gọi ta là nương tử, lại còn thích uống rượu ngọt do ta ủ.

Sau này, mắt công tử không còn mù nữa. Ngày trước khi tháo lớp băng trên mắt, mẫu thân công tử đưa cho ta một thỏi vàng, bảo ta rời xa con trai bà.

Dẫu rằng công tử là người tốt, nhưng vàng lại quá mức cám dỗ. Thế nên ta ôm lòng đau khổ, nhận vàng rồi vội vàng thu dọn hành trang, định rời đi trong đêm.

Chẳng ngờ chưa kịp ra khỏi phủ, công tử đã đuổi theo ta. Chàng nắm lấy vai ta, nở nụ cười khiến lòng người lạnh buốt: “Nàng định trốn đi đâu?”

Công Tử Mù Nhà Tacong tu mu nha ta fulldoc truyen cong tu mu nha ta