[Truyện pỏn! Truyện pỏn! Truyện pỏn]
Một người thì anh tuấn, phong thái tự tin; một người thì đôi mắt sáng, nụ cười tỏa nắng, dịu dàng và tốt bụng.
Hai người, trong sáu năm qua, mặc dù chỉ gặp nhau ba lần, nhưng lại luôn nghĩ về nhau suốt nhiều năm!
Ai mà biết, lần gặp này, cả hai đều nhập viện, nhìn dáng vẻ đầy thương tích của họ, ngay cả bác sĩ cũng không khỏi thốt lên: “Thật là tội nghiệp! Thân thể nhỏ bé này sao có thể chịu đựng được những đả kích như vậy chứ!”
“Hạc nhi, sao em biết tôi không hiểu em…….., tôi biết màu sắc em thích nhất là màu xanh nhạt, tôi biết em đã lén lút vẽ chân dung của tôi, tôi còn biết em có hai nốt ruồi nhỏ, một cái ở sau tai, một cái ở……..” Câu nói không biết xấu hổ của anh vừa định thốt ra, thì đã nghe một tiếng “bùm”, anh đã bị một sức mạnh đè xuống! …………
[Nam chính trong câu chuyện này là người yêu chiều nữ chính tuyệt đối]