Khi tôi bị bắt cóc, Kỷ Thần Dụ đang cùng người tình mới ngắm mặt trời mọc, thờ ơ nói với bọn bắt cóc:
"Cứ trói lại đi, không cần vội cứu."
"Để cô ta học cách ngoan ngoãn, đừng đến làm phiền tôi nữa, vậy cũng tốt."
Để giữ mạng, tôi chỉ có thể chủ động cởi bỏ quần áo, ôm lấy tên cầm đầu bọn bắt cóc, run rẩy cầu xin hắn: "Tôi sẽ nghe lời, đừng giết tôi."
Mãi về sau, Kỷ Thần Dụ cuối cùng cũng nghĩ đến việc đến cứu tôi.
Tên cầm đầu bọn bắt cóc bật cười, cúi đầu nhìn tôi đang thiếp đi trong vòng tay hắn: "Mệt lắm rồi, chưa chắc có sức đi theo cậu đâu."