Đêm đại hôn ta bị trả về nơi sản xuất, chỉ vì trót nhận lầm phò mã, bò lên nhầm giường.
Phò mã Tống Chân quỳ rạp trước ngự tiền, khóc như một cô nương.
Tống Thư không khóc không nháo, ngoan cố mặc lại bộ quần áo bị ta hùng hổ xé rách kia.
Cho dù phụ hoàng ta cả đời sáng suốt, cũng chẳng có cách nào phân định được vụ kiện quái gở, có một không hai này của ta.
Ta nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Đồng Tước xuân thâm tỏa nhị Kiều, con đường đường là công chúa, vì sao không thể nạp hai phu quân?”
Phụ hoàng tức giận đến run tay: “Cái đồ nghịch tử nhà ngươi. Mười tuổi đuổi đánh Thừa tướng, mười hai tuổi trộm hoàng lăng, bây giờ còn muốn náo loạn thế này. Ngươi có để cho hoàng gia gia ngươi được sống yên ổn không?”
-----
Nguồn: Zhihu
Đề cử: Meo Meo
Edit: Nhuquynh Le
Beta: Nhân Trí