Cứu Rỗi Chính Mình
Kết hôn năm năm, Giang Dụ lại đổi một người phụ nữ khác.
Tôi giả vờ không biết, nhưng lần này cô gái đó rất không nghe lời, làm ầm ĩ đến trước mặt tôi.
Cô ta kéo áo sơ mi của Giang Dụ, ngang nhiên hôn lên mặt anh ta.
Giang Dụ lại dung túng cho cô ta làm bậy.
Tôi cầm trên tay tờ giấy chẩn đoán bệnh nan y, đột nhiên cảm thấy thật vô nghĩa: "Giang Dụ, ly hôn đi."
Giang Dụ tưởng tôi đang đe dọa anh ta.
Tất cả mọi người đều không tin, dù sao thì vào năm chúng tôi ầm ĩ nhất, đánh nhau đến mức phải vào viện, thà hành hạ lẫn nhau cũng không chịu buông tay.
Nhưng ngay cả Giang Dụ cũng quên mất, tôi là một người rất cứng đầu.
Khi yêu có thể khắc cốt ghi tâm, khi hận cũng có thể sống chết không gặp.
Tôi không muốn sau khi chết, trên bia mộ vẫn khắc tên anh ta.