Ngày Tần Diễm vì tôi mà đoạn tuyệt quan hệ với cha mẹ, tôi đã tát hắn một cái.
Hắn xấu hổ chạy ra ngoài, bất ngờ bị tai nạn xe cộ qua đời.
Tôi viết xong di chúc, bỏ lại công ty bản thân mình đã dốc sức làm việc mười năm để đi theo hắn.
Mở mắt lại lần nữa, trở lại năm chúng tôi yêu nhau nhất.
Lúc tìm được hắn, hắn đang ôm cô bạn thân thuở nhỏ liếc xéo tôi: “Thế nào, ngại đánh chưa đủ, còn muốn tát thêm một cái nữa sao?”
Tôi chỉ đánh hắn một lần.
Hắn, cũng sống lại rồi.
—–
Nguồn: Zhihu
Edit: Nhân Trí