Đích tỷ của ta say mê một gã hát kịch, mà hắn lại đặc biệt yêu thích những đôi chân nhỏ nhắn. Vì thế, nàng cam lòng tự c.ắ.t chân mình, chỉ mong lọt vào mắt xanh của hắn.
Ta đã liều mình ngăn cản, nhờ vậy mà đôi chân của nàng mới được bảo toàn.
Sau đó, đích tỷ được tuyển vào Đông Cung, một đường thuận lợi trở thành Thái tử phi. Ta thật lòng vui mừng cho nàng.
Nhưng vào ngày nàng được phong làm Thái tử phi, nàng c.h.ặ.t đ.ứ.t tứ chi của ta, c.ắ.t l.ư.ỡ.i ta, tưới nước lạnh lên người ta suốt một đêm, khiến ta đông cứng như một tượng băng.
Nàng cầm kiếm, ánh mắt đỏ ngầu tràn đầy hận ý:
“Đều do ngươi, làm ta vĩnh viễn không thể gặp lại người trong lòng của mình!”
Thanh kiếm hạ xuống, cơ thể ta vốn đã đông cứng như tượng băng, vỡ tan thành từng mảnh.
Hóa ra, dù nàng đã là Thái tử phi cao quý, nàng vẫn không thể quên được kẻ hát kịch kia.
Khi mở mắt ra lần nữa, ta thấy đích tỷ đang cởi tất và giày ra, tay cầm thanh đoản đao.
Ta lặng lẽ lui ra, khép lại cánh cửa.
...