Kiếp trước, Diêu Viễn Nghĩa bị bãi quan, xét nhà, trở thành tội thần người người hô đánh.
Ta bôn ba 3 tháng, giúp hắn phục hồi nguyên chức, trở thành quyền thần chạm tay có thể bỏng.
Nhưng cuối cùng hắn lại đâm một đao vào ngực ta.
“Cho nàng vinh hoa phú quý, lại không biết đủ, nàng làm cho ta quá thất vọng.”
Làm lại một lần nữa, ta quyết định không cùng hắn đồng cam cộng khổ, không cùng hắn làm lại từ đầu nữa.
Thư từ hôn đặt trên bàn, ta cũng không quay đầu lại: “Diêu đại nhân nghèo túng, không xứng với ta.”
Hắn thất vọng nhìn ta, gằn từng chữ: “Không ngờ, lúc ta nghèo túng, người đầu tiên vứt bỏ ta là nàng! Diệp Thư Vọng, nàng nhất định sẽ hối hận.”
----
Nguồn: sweetastes
Đề cử và raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí