Đoá Hoa Cao Lãnh

Tôi để ý đến anh chồng của bạn thân, giáo sư đại học Mạnh Quan Hạc.

Nửa đêm nhắn tin cho anh ấy: [Chồng, anh đẹp trai quá.]

Anh chỉ trả lời vỏn vẹn hai chữ: [Tự trọng.]

Tôi theo đuổi hơn một tháng, đóa hoa cao lãnh ấy vẫn không động lòng.

Sang tháng thứ hai, bạn thân tôi khóc nháo đòi ly hôn.

Tôi vỗ ngực nói: “Tớ sẽ đi cùng cậu!”

Sau đó tôi nhắn tin cho Mạnh Quan Hạc: [Ông chú già, nhìn phát biết ngay là không được rồi!]

[Tạm biệt, không bao giờ gặp lại!]

Tối hôm đó, tôi bị Mạnh Quan Hạc giữ lại trong phòng, mắt đẫm lệ không ngừng xin lỗi: “Tôi sai rồi.”

Anh cười lạnh, giọng trầm thấp: “Muộn rồi.”

doa hoa cao lanh fulldoc truyen doa hoa cao lanhĐoá Hoa Cao Lãnh