Đoạt Sủng

Giới thiệu truyện:

 

Khi tỷ tỷ đích xuất nhập cung, mang long thai trong mình, phụ thân liền đưa ta, đứa con thứ xuất, vào cung hầu hạ, mong ta giữ vững ân sủng thay tỷ.

 

Ta ngày đêm khổ luyện ca múa, dụng tâm lấy lòng Hoàng thượng, chỉ cầu cho gia tộc thịnh vượng mai sau.

 

Nào ngờ lại nghe tỷ tỷ sau lưng nghị luận: “Dù sao cũng chỉ là thứ xuất, những thủ đoạn tranh sủng kia, bổn cung chẳng buồn dùng tới.”

 

Khi tỷ tỷ bị kẻ gian hãm hại, ta thay nàng gánh tội, chịu tra tấn bị nhổ mười móng tay nơi ngục thất. Nàng chỉ hờ hững: “Hoàng thượng vốn là thiếu niên lang của bổn cung, có ngươi hay không, chàng cũng sẽ tin tưởng sự trong sạch của ta.”

 

Về sau, khi tỷ tỷ bị tố cùng thái y tư thông, nàng chỉ thản nhiên nói: “Thần thiếp chưa từng làm, không biết nói gì hơn.”

 

Ta một lòng mưu tính, bày kế để nàng trừ khử thái y chứng minh thanh bạch, tỷ tỷ lại mắng ta nhẫn tâm độc ác.

 

Cuối cùng, nàng thất sủng, liên lụy đến mẫu tộc.

 

Cửu tộc bị lưu đày, nàng vẫn kiêu ngạo không chịu cúi đầu cầu xin Hoàng thượng.

 

Phụ mẫu bị sát hại, nàng chỉ than thở rằng Hoàng đế chẳng còn là thiếu niên lang năm xưa của nàng nữa.

 

Cuối cùng ta bỏ mạng thê lương nơi lãnh cung, còn nàng vẫn như cúc thanh đạm không màng thế sự.

 

Chỉ có khi thái y kia chếc, nàng mới khóc đến xé lòng.

 

Đến khi ta mở mắt, hóa ra đã trở về ngày đầu nhập cung.

 

Phụ thân đang răn dạy: “Con phải trung thành với tỷ tỷ, một lòng phò tá nàng lên ngôi hậu, không được tranh sủng với nàng!”

 

Ta lạnh lùng cười nhạt—thay vì làm áo cưới cho kẻ ngu muội như nàng, chi bằng tự mình khoác lên phượng bào, ngồi trên bảo tọa hoàng hậu!

doat sung fulldoc truyen doat sungĐoạt Sủng