Dù Là Nữ Phụ Cũng Toả Sáng
Xuyên thành nữ phụ đá kê chân nặng chín mươi cân trong tiểu thuyết, ngay từ đầu tôi đã rơi vào cái bẫy tự chứng minh.
“Ví tiền của tôi ban đầu có một nghìn tệ, bây giờ chỉ còn sáu trăm, bốn trăm bị mất đi chắc chắn là do cô lấy!”
Đối phương thề thốt chắc nịch, vẻ mặt đầy ác ý.
Nữ chính chạy đến bên tôi, giả vờ lo lắng nhưng vừa mở miệng đã bảo tôi trả lại bốn trăm tệ không có thật đó cho người khác.
Nam chính mà tôi thầm thương trộm nhớ đứng một bên, cau mày, không nói một lời.
Ánh mắt nhìn tôi đầy trách móc.
Tôi cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt chỉ trích và hóng hớt của mọi người, tôi hất tay nữ chính ra, xin lỗi người trước mặt:
“Ồ, xin lỗi, có lẽ chiếc ví này không phải của cậu.”