Bạn cùng phòng của tôi nhặt được xác một bé trai sơ sinh da đỏ trong nhà vệ sinh nữ, cô ta liền tiện tay đem nó vào một cái túi nilon.
Tôi nhắc bạn tôi rằng, những loại chết oan nửa đêm như vậy rất dễ trở thành oán linh, phải xử lý thật tốt mới được.
Nhưng cô ta lại trưng ra bộ mặt không để tâm, nói trường học được xây trên hố chôn tập thể, sợ gì chứ, cứ đào cái huyệt bỏ xuống lấp đất lại rồi thôi.
Sang ngày thứ hai trên tường phòng chúng tôi xuất hiện dấu chân màu đen của đứa bé.
Về sau mỗi đêm đều nghe được tiếng khóc của trẻ sơ sinh.
Nhưng mà, tiếng khóc đó… càng lúc càng gần.